Trang chủ | Đọc truyện | Chat

Game hay cho điện thoại

19:2620/04/24
Android | Java | Iphone
Hi, Khách | Đăng nhập | Đăng ký
Cảm ơn bạn đã ghé thăm XứSởGame.Wap.Sh . Hãy lưu lại wapsite và giới thiệu cho bạn bè để tải game hay, phần mềm tiện ích miễn phí cho điện thoại.
Chúc bạn một ngày vui vẻ!
Game Tây Du Ký Online
Nhập vai thầy trò Đường Tăng trải qua 81 kiếp nạn thỉnh kinh thành Phật tu thành chính quả.

Nước mắt hải âu

XuSoGame.Wap.Sh - Wap Đọc Blog Tình Yêu
Đang xem: 1Lượt xem: 148
Người gửi : LinhCoi
Thể loại: Blog Tình Yêu
Số trang: 1

Tàu muộn. Chuyến tàu đêm chìm lấp trong những âm thanh xáo trộn của dòng người chẳng khác gì cái nhốn nháo, sự tất bật của ban ngày. Vào ga lúc 11g trên chuyến tàu từ Hà Nội về Sài Gòn tôi im lặng, chờ đợi và những bánh xe cũng bắt đầu lăn chậm rãi trên đường ray. Những âm thanh ồn ào ban nãy cũng tự dưng lắng xuống rồi im bặt, mọi người bắt đầu sải lưng lên những chiếc giường cứng, cũng có người chưa ngủ mà còn ngồi nhìn ra đâu đó bên ngoài khung cửa. Đêm xuống, không gian tĩnh mịch lại làm tôi quặn người, nằm vì không muốn nhìn thấy cái màu đen kịt ngoài kia. Đáng lẽ tôi có thể đi máy bay để nhanh và tiện hơn, nhưng tôi lại chọn đi tàu chỉ vì ý nghĩ muốn thời gian về Sài Gòn chậm lại. Hay nói đúng hơn là tôi đang một lần nữa trốn chạy giống như năm năm trước tôi đã leo lên chuyến tàu này để chạy trốn những sự thật của cuộc sống.

***

Em…

Cô em nhỏ mà cha tôi dẫn về trong một đêm mưa bão. Từ lúc ấy em là con nuôi của cha mẹ và tôi bất ngờ có trách nhiệm làm một anh trai.

Mẹ em đã mất, cha lại không cần em, em mồ côi, lạc lõng. Ngay cái khoảnh khắc đầu tiên ấy khi chạm phải đôi mắt ứ đỏ trong em tôi đã biết mình có một trách nhiệm quan trọng hơn của một người anh. Tôi muốn che chở, muốn bảo vệ em, muốn em được cười, được hạnh phúc. Em đã chiếm ngự trong tôi một vị trí không ai có thể thay thế và tôi yêu em. Yêu theo tháng ngày, những tháng ngày hạnh phúc quá đỗi bên cạnh em, yêu nụ cười không tìm thấy nước mắt trên gương mặt thánh thiện, yêu những lúc em thức đêm chăm sóc tôi khi ngã bệnh, yêu tiếng nói cằn nhằn trẻ con mỗi khi tôi về nhà muộn. Tôi yêu em, tất cả…

Em…

Bản tính bướng bỉnh, nhưng lại thích nép vào sự che chở của tôi. Thích ngắm biển vào buổi đêm, thích lang lang vào những chiều nắng nhạt, thích dạo bước trong những cơn mưa phùn nho nhỏ. Những sở thích đôi lúc tôi cảm thấy em quá mơ mộng và viễn vông, tôi cho là phí thời gian. Nhưng tôi vẫn thích khi được đi cùng em đến những nơi em thích. Trong suy nghĩ lúc đó tôi chỉ cần những giây phút này mãi mãi bình yên như nó vốn dĩ, giản đơn thế thôi. Tôi không cần danh vọng hay một cuộc sống cao sang mà chỉ cần mang cho em hạnh phúc. Và tôi đã luôn nghĩ rằng hạnh phúc của em chính là tôi.

Nhưng hình như những gì ta muốn, có khi quá đơn giản lại hoá ra là quá xa vời. Là số phận đã chặn lối tôi hay chính em đã muốn như thế? Tôi không còn nhớ được lý do là gì. Những lời giải thích của em cứ ráo riết trong khi đầu óc tôi trống rỗng. Em muốn dừng lại, muốn thoát khỏi vòng tay tôi. Cái ngày mà em nói em chỉ muốn làm vai trò của một đứa em gái chứ không muốn trở thành cô gái trong lòng tôi. Em bỏ tôi đứng lại, còn em tiếp tục bước đi. Nhưng sẽ bước một mình, chỉ một mình em trên con đường mà tôi và em đã có biết bao dự định cho tương lai. Tôi như người bị hụt chân, không được phép chống đỡ. Chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là bỏ chạy.

Quyết định chuyển công tác vào Hà Nội đã làm cho mẹ tôi khá bất ngờ, cha thì không nói gì còn em thì lảng tránh. Bắt đầu một cuộc sống khác ở nơi không có một ký ức. Mọi thứ thu hẹp lại chỉ còn công việc và công việc. Đến tối lại chìm vào dòng suy nghĩ và rít những hơi thuốc dài. Ừ nhỉ! Thuốc lá không biết từ bao giờ đã trở thành người bạn thân thiết. Sự cô độc, trống trải và cái lạnh của một thành phố xa lạ không biết đến niềm vui, tôi chỉ còn biết dùng khói thuốc để lấp đầy. Có những đêm không chịu nổi, tôi lái xe trên những con đường dài bất tận, để cho tiếng gió lấp đi âm thanh, tôi gào thét rồi khóc oà. Rồi lại tự hỏi. Tại sao?

Tại sao?

Và suốt năm năm, tôi không về nhà. Chỉ gọi điện về vào cuối tuần để cho cha mẹ yên tâm. Tôi hỏi mẹ em gái dạo này thế nào? Tôi muốn biết em sống có tốt không, mẹ lại hỏi tôi có muốn nói chuyện với Linh không? Tôi ậm ự rồi thôi, gác máy. Cứ như vậy tiến trình được lập đi lập lại như cái máy tua băng. Nhưng lần này tôi phải quay vào Nam thực sự. Dù muốn dù không thì cũng không thể không về thăm nhà một lần. Mẹ cứ gọi điện bảo tôi thu xếp công việc về nhà ít hôm cho bà nhìn mặt, bà lo là tôi ở một mình không biết chăm sóc bản thân sẽ thiếu ăn mà ốm đói. Tôi dây dưa, chậm trễ không biết bao lần, lần này thì không thể được nữa. Nhưng tôi phải đối mặt với em thế nào đây? Nên vui hay buồn, cười hay lạnh nhạt, im lặng hay nói thật nhiều như chẳng có gì xảy ra,tôi không biết. Em giờ chắc đã có bạn trai rồi nhỉ? Nghĩ đến đây tôi lại thấy lòng nặng thêm. Ai bảo rằng thời gian là liều thuốc tốt nhất? Có những nỗi đau mà thời gian cũng phải bất lực.

Đêm lặng lẽ trôi, những tiếng còi tàu thi thoảng lại rú lên làm tôi không tài nào chợp mắt. Mấy ngày đi tàu qua thật nhanh. Nhìn vào đồng hồ tôi bỗng giật mình, chỉ còn vài giờ nữa là vào đến Sài Gòn.

***

Ga tàu mở. Trước mắt tôi, là em đang mỉm cười, nụ cười thật tươi. Đáng lẽ giây phút này tôi nên vui mới phải vì em đã cất công ra đón, vẫn đỡ hơn so với ngày tôi đi em đã lặn mất tăm không một dấu vết. Nhưng sao thấy lòng nặng trĩu, tôi gần như muốn chạy đến ôm thật chặt lấy em, mặc cho dòng người đang qua lại, cho những nỗi nhớ bao tháng ngày tôi giam lõng tận nơi sâu thẳm đang vật dậy gào thét. Nhưng tôi hiểu, khoảng trời của tôi và em giờ đã không còn là một, đối mặt em mà sao tôi thấy mình thật xa tầm với. Không còn tôi bên cạnh, em đã tung bay, lột xác thành một con người hoàn toàn mới mất đi cái vẻ yếu đuối vốn dĩ. Em đã là một cô gái chững chạc, tự tin bước đi như lời đã nói của em ngày xưa. Nụ cười em không hề thay đổi, nhưng chắc chắc rằng nụ cười đó không còn chút đặc biệt nào dành cho riêng tôi.

Bất chợt, tôi nhớ ra việc mình chẳng nói gì về giờ giấc lúc đi trong điện thoại, sao em lại biết?

- Mẹ rất mong anh về đấy. Thấy mẹ sốt ruột nên em ra đây chờ đón anh để mẹ yên tâm. Chúng ta về nhanh đi để mẹ trông.

Tôi gật, em nói vẫn với một nụ cười.

Về đến nhà mẹ liền bảo tôi vào phòng nghỉ ngơi trước cho khoẻ, quả đúng là mẹ hiểu con. Chiếc giường cứng trên toa xe dù thuộc hạng uư nhưng tôi vẫn cảm thấy người mỏi mệt. Thả phịch người trên nệm, tôi mở mắt nhìn lên trần nhà mặc cho tứ chi lan toả cảm giác biếng lười. Căn phòng thân thuộc vẫn không một chút thay đổi, vẫn còn đâu đó cái hơi ấm ngày xưa. Tôi lịm dần vào giấc ngủ, nhưng lại rơi vào cơn mơ mộng mị. Hình ảnh Linh hiện ra, em lại cùng tôi nô đùa nghịch sóng, giữa chúng tôi như chưa từng có điều gì chia cắt. Nhưng rồi thì em cũng lại bước đi bỏ tôi lại nơi bờ biển hoang vắng. Bóng dáng em khuất dần, tôi đuổi theo, chạy mãi chạy mãi nhưng hoàn toàn tuyệt vọng… rồi lại gào thét…

Tôi giật mình choàng dậy biết nó chỉ là mơ nhưng lưng tôi vẫn lạnh toát. Nhìn ra bên ngoài lúc này trời đã về chiều, tôi đi tắm rồi bước xuống phòng khách. Mẹ đã nấu xong bữa tối và tôi ngồi vào bàn. Tôi nhìn sang chiếc ghế bên cạnh thiếu mất một người. Không hỏi nhưng cha nói tôi biết em đã gọi điện về báo là sẽ ăn ở ngoài rồi mới về. Hơi thở nặng trịch bỗng dưng đè lên tôi, ngày trước dù vui chơi đến đâu cả nhà đều về đúng giờ cơm tối. Chưa lần nào tôi và em ăn ở ngoài một mình. Đúng là năm năm đã thay đổi qua nhiều thứ.

- Ăn nhiều vào đi con, cái thằng này không biết ăn uống ở ngoài đó thế nào mà mặt mày xanh xao, người thì ốm hơn cả lúc đi.

Mẹ vừa nói vừa gắp dồn thức ăn vào chén cho tôi.

- Thì chắc con nó lo công việc, tụi trẻ bây giờ cứ lao vào làm việc là quên ăn quên ngủ. Nó lớn rồi bà chăm nó liệu có chăm được cả đời không? - Giọng cha tôi chen ngang.

- Cái ông này! Ông không xót thì để tôi xót. Con tôi thì tôi phải lo chứ.

- Cứ để cho mẹ nói đi cha. Con cũng chỉ về được ít hôm rồi lại đi.- Tôi vừa nói vừa ăn ngấu nghiến. - Nhưng đã lâu không ăn đồ ăn nhà, con sẽ ăn nhiều đấy nên mẹ đừng lo.

- Đúng rồi, ăn nhiều đi con. Mẹ nấu toàn món con thích không đấy. 

Một ngày, hai ngày rồi ba ngày, sáng thì quanh quẩn trong nhà đến chiều tối thì lại lang thang khắp đường phố. Thỉnh thoảng lại bất ngờ rẽ vào một nơi nào đó để ngắm nhìn thành phố đêm lộng lẫy nhộn nhịp. Về nhà khá trễ nên tôi và em dường như không phải chạm mặt nhau lần nào, ngoại trừ hôm ở sân ga. Nhiều lúc lại tự hỏi, tình yêu của tôi dành cho em có đang suy giảm, chỉ còn lại sự giận dỗi và phẫn nộ trong lòng? Tôi khó chịu vì sự thờ ơ quá đỗi bình thường của em, vì gương mặt em vẫn cười còn lòng tôi thì không bao giờ dừng rỉ máu, nhức nhối.

Tối nay, tôi lại không ra ngoài mà ở nhà. Cũng chẳng còn nơi nào để đi, tôi lên phòng thu xếp lại quần áo chuẩn bị cho tối mốt lên đường. Bất chợt mẹ nhờ tôi đem quần áo đã xếp sẵn vào phòng cho em gái, tối nay nó bảo có ca trực ở cơ quan. Mẹ bảo thế. Tôi đã định để đồ xong rồi đi ra ngay, nhưng lại không tránh khỏi sự tò mò, ngắm nhìn căn phòng của em, rồi tôi nhìn chăm chú vào quyển sổ bìa màu tím để trên bàn. Nó làm tôi nhớ đến một lần vô tình tôi cầm lên xem khi vào phòng em. Em đã hoảng hốt giật lấy trước khi tôi kịp mở ra. Em đã viết gì bí mật trong đó chăng?

Tôi đứng yên một lúc lâu rồi ngập ngừng tiến đến…

“ Ngày…tháng…năm…

Mưa đầu mùa, anh lại cùng ta đi dọc trên con đường quen thuộc. Cảm xúc lúc ấy lại trực trào một cách rõ rệt. Những giọt mưa rơi trên tay lạnh buốt nhưng bàn tay anh lúc nào cũng nắm chặt chỉ còn lại cảm giác ấm áp. Lúc đó ta chỉ ước sao con đường cứ dài ra thêm một chút và cơn mưa đừng vội tạnh…

Ngày…tháng…năm…

Sinh nhật tròn 18

Anh lại mang cho ta bất ngờ bên hoàng hôn biển lặng. Tung tăng trong vòng tay anh, đùa giỡn cùng những đợt sóng ta có cảm giác như một cô người yêu bé bỏng được anh nâng niu. Sao anh lại hiểu ta đến thế? Bao giờ anh cũng làm

----- HẾT -----
...

Trang: 1
trang-chuTrang Chủbao-loiBáo Lỗi
1|1|148|1
game dien thoai
» Game Online Miễn Phí
» Trò Chơi Di Động
» Game Điện Thoại Crack
» Yêu Cầu Game
» Chơi game Flappy Bird
Mail : Admin
Author : Hoan Trinh
© Copyright 2013 XuSoGame (HT .,JSC).

Download những game java  cho dt miễn phí, tải game điện thoại  nokia, samsung, lg, sony, android ..vv với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật các game mới nhất hay nhất hàng ngày.

game dien thoaiFacebookwap tai game dien thoaixusogamevn
Logo Mạng Android|Game Đế Chế|Game Bluetooth|SMS Sinh Nhật|Wap Giải Trí|Wap Đọc Truyện
Ring ring